Hân Hạnh Giới Thiệu Tác Phẩm: Sau Cơn Binh Lửa Của Song Vũ - Tác Giả Song Vũ, Bút hiệu Của Trung Tá Ngô Văn Xuân, Cựu Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn 44/ Sư Đoàn 23 Bộ Binh. Song Vũ Tốt Nghiệp Khóa 17 Võ Bị Đà Lạt Năm 1963. - Sau Cơn Binh Lừa Nói Về Cuộc Chiến Và Thân Phận Của Người Chiến Binh Trong Cuộc Chiến. - Sau Cơn Binh Lừa Không Chỉ Là Những Hoài Niệm Và Cảm Tường Về Cuộc Chiến Đã Qua. Đôi Khi tác Giả Của SCBL Có Nhửng Phản Tỉnh Rất Triết Lý Về Thân Phận Của Cuộc Chiến. Thân Phận Của Người Lính, Và Thân Phận Của Cả Một Quê Hương Và Dân Tộc. Xin Đừng Cười, Nhưng Đây Là Ý Nghĩ Thành Thật Của Người Viết Nầy. Chúng Ta Không Đang Nói Đến Loại Triết Học Cao Siêu Như " Luận Về Lý Trí Thuần Túy"- À La Emmanuel Kant. Nhưng Khi Đọc Một Vài Phản Tỉnh Của Song Vũ Về Cuộc Chiến, Chúng Ta Không Khỏi Nghĩ Về Vấn Đề Của Bản Thể Học- Nó Là Cái Gì? Về Cái Siêu Hình Của Chết Chóc, Tà, Sự Hủy Diệt Của Chiến Tranh- Tại Sao? Cũng Như Những Chán Chường, Buồn Nôn, Của Một Cuộc Chiến Dài Đăng Đẳng- Chùng Nào Mới Hết? Tác Giả Nói Đến Những Tháng Ngày Buồn nôn Đóng Đồn Ở Tràm Chim, Bảo Vệ Công Trình Đào Kinh Đồng Tiến... Ngày Ngày Lang Thang Ngoài Đồng, Tối Về Nằm Nghĩ Bao Giờ Mới Hết Cuộc Chiến Nầy? Tác Già Nói Về Cái Vòng Tròn Nhầy Nhụa Của Chiến Tranh Du Kích, Khi nGhe Người Trưởng Ấp ( Một Ấp Vừa Bị Chiếm,Và Được Tác Giả" Dẩn Quân" Tới Lấy Lại) Nói " Mấy Anh Về Thì Tụi Nó Chạy Đi: Mấy Anh Đi Thì Tụi Nó Trở Lại" Năm Này Qua Năm Nọ, Phải Chứng Kiến Những Cặp Mắt Sợ Hãi Của Ông Già , Con Nít Trên Đường Hành Quân, Chứnh Kiến Những Xác Chết Mà Mình Không Có Hận Thù Gì Khi họ Còn Sống. Buồi Sáng Hành Quân Tới Chiều, Nhưng Không Đụng Trận ( Không Đụng Trận Nào Cho Sướng, Tác Giả Nói Trong Sự Chán Nãn, Tẻ Nhạt, Của Lính Tác Chiến) Tối Uống Rượu Và Chuyền Tin Cho Nhau Về Những Người Bạn Vừa Chết , Đêm Nằm Võng Nghĩ Về Nỗi Thống Khổ Quê Hương Đang Chịu Đựng, Và Không Biết Phải Chiụ Đựng Đến Bao Giờ. Khóc Lên Đi, Ôi Quê Hương Yêu Dấu! Đó Là An Ủi Duy Nhất Một Người, Như Tác Gỉa, Có Thể Cho Quê Hương Đang Oằn oại. Tác Gỉa Đã Trích Remarque, Là, Chiến Tranh Sẽ Hủy Diệt Tất cả; Hủy Diệt Luôn Trong Nghĩa Tâm Lý Cho Những Người Chưa Bị Hủy Diệt Một Cách Vật Lý. Trong Những Phản Tỉnh Về Nỗi Đau Khổ Của Chiến Tranh, Tác Gỉa Song Vũ Cho Thấy, Đôi Khi Khóc Hay Xỉu Trước Nhũng Thống Khổ Của Chiến Tranh Việt Nam, Thì Cũng Chưa Đủ Để Một Chủ Thể Có Thể Chấp Nhận Cái Thực Tế Đang Xảy Ra Trước Mắt: Đôi Khi Cần Phải Thay Đổi Luôn Cái Chủ Thể - Mình không Còn Là Mình Nữa - Thì Mới Chấp Nhận Được Cái Thực Thể Của Chiến Tranh. Tác Gỉa Trích Một Bài Thơ Của Nguyễ Thị Ý..."Ngày Mai Đi nhận Xác Chồng/ Say Đi Để Thấy Mình Không Là Mình." Mình Không Là Mình Nữa, Thì Mới Chập Nhận Được Những Phủ Phàng Của Cuộc Chiến. ( Nguyễn Kỳ Phong) |